Sài Gòn chiều mưa rơi
Ùa về những nỗi nhớ
Kỷ niệm của một thời
Bên tách trà dang dỡ
Sài Gòn chiều trong tôi
Xé sâu miền ký ức
Của một thời xa xôi
Thành vết hằn đau nhức
Sài Gòn chiều bâng khuâng
Hai chân bước nhầm ngõ
Dẫu đi lại nhiều lần
Lâng lâng như đang ngỡ...
Sài Gòn chiều mưa xưa
Nụ hoa vừa chớm nở
Khoe sắc hương đầu mùa
Xa lâu rồi vẫn nhớ
Sài Gòn ngày xa xưa
Ru lòng người lữ thứ
Ngập ngừng giữa chiều mưa
Trên thềm cao rêu phủ
Sài gòn ngày hôm nay
Vẫn như ngày xưa ấy
Theo gió chiều hương bay
Cùng mây trời tan chảy
Sài Gòn của tôi yêu
Đong đầy mùi ngọt đắng
Chưa đủ... dẫu lắm điều
Đứng ngắm nhìn thầm lặng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.