Một thoáng Diêm Phù
Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014
Hương mạ non
Hạt lúa nẩy mầm lên lúa con
Hai mươi ngày lẻ vẫn đang son
Màu xanh mơn mởn trên đồng cạn
Ngây ngất mùi thơm hương mạ non.
Cóng chân
Ngoảnh lại sau lưng thấy bóng người
Nhe hàm răng trắng giống đang cười
Ba hồn bảy vía đi chơi mất
Để lại đôi chân cóng rụng rời.
Tiếng cười hoàng hôn
Chập choạng hoàng hôn vọng tiếng người
Mắt nhìn đắm đuối phía chân trời
Thoảng nghe gió xát trên thềm vắng
Thấy cả hồn ai mỉm miệng cười.
Ngồi đong hoa nắng
Ngồi đong hoa nắng bên thềm
Gởi đi xứ lạnh gia thêm chút tình
Nhận quà ánh nắt lung linh
Môi cười rạng rỡ ân tình nên duyên.
Nhặt...
Ta ngồi lượm cánh hoa buồn
Nhặt thêm ý niệm cuộn tròn lại nhau
Buộc vào mộng ước ban đầu
Buông dây chờ đợi gặt câu ân tình
Phong ba hờn dỗi thình lình
Bay theo cùng gió phận mình trắng tay
Thương thân đôi mắt cay cay
Ngước lên thấy cả trời mây đen sì.
Chờ chiếc lá rơi
Ta ngồi chờ chiếc lá rơi
Nhiều ngày mệt mỏi nên thôi không màng
Ra đi chưa được nửa đường
Nhớ người chung thủy phải buông khỏi cành
Cuống còn nguyên vẹn tươi xanh
Mủ vương ngấn lệ sao đành xa nhau
Ngồi chờ cảm nhận chờ lâu
Xa nhau hiểu được nỗi đau mất người.
Mãn nguyện
Chìa tay nắm lấy nỗi đau
Sẻ chia một chút với nhau tình người
Đến khi hơi thở cạn rồi
Ra đi ôm trọn nụ cười trên môi.
Nụ cười phiền
Em về để lại nụ cười
Trong nhà bàn tán có người nỗi điên
Ác chi gieo nụ cười phiền
Đi rồi cày xéo thành miền hoang vu.
Lời yêu thương
Trao nhau lời nói sau cùng
Con đường sinh tử khó chung cùng giờ
Người thì đi trước đợi chờ
Kẻ sau ở lại bơ phờ xác thân
Một hôm đứng trước mộ phần
Lên câu nghèn nghẹn ta cần có nhau.
Lời yêu thương chứa nỗi đau
Vun tình quá khứ hương màu thời gian.
Trao niềm tin
Niềm tin trao tận tay người
Hai đôi mắt nhỏ vui cười đầu tiên
Đôi môi mấp máy theo liền
Buông lời khỏi miệng vô duyên chạy vào
Ngữ ngôn đã quá tự cao
Giết ngay thực tại khác nào hại nhau.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)