Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ 73 & 74

73 - Dừng cuộc chơi sinh tử
 
Mẹ mất sớm, cha bị thần kinh không tỉnh táo. Hắn được chùa cưu mang.
Hắn học rất giỏi, đi thi học sinh giỏi của một tỉnh có thứ hạng hẳn hoi.
Trụ trì xuống tóc cho hắn vì mến sức học, một phần vì gia cảnh.
Sau hơn hai mươi năm học hành, tu tập trường đời lẫn trường đạo, kể cả đi du học. Cứ tưởng...
Vừa rồi nghe tin cha hắn mất, tới nhà chia buồn, tụng kinh cầu nguyện thì thấy hắn đã “dừng cuộc chơi sinh tử”.
Hỏi hắn để nghe tâm sự của “người dở dang”.
Hắn nói vì nhiều lý do khác nhau. Mới nghe cũng có lý. Nghe thêm thì lý do này đá lý do kia.
Tôi chỉ nói duy nhất một câu:
- Không sao cả, hảo tâm xuất gia hay gia cảnh xuất gia đều là hạt giống của nhiều đời sau. Chúc hai vợ chồng hạnh phúc.
Ra về.
Nhiều ngày sau vẫn có cái gì đó lăn tăn trong lòng.


74 - Thuyết pháp

 
Nghe nói có vị thiền sư nọ đi du học về, giỏi lắm, thuyết pháp hay lắm. Băng đĩa bán chạy.
Có một Phật tử nọ đem đĩa tới chùa biếu cho một thiền sư khác.
Vị thiền sư mở ra nghe để học hỏi thêm. Giáo lý giảng trong đĩa thì không có gì cao siêu lắm, bởi vì giảng cho Phật tử sơ cơ. Chỉ đặc biệt là chất giọng nghe sao mà “chát chúa và sát thủ” quá.
Vị thiền sư ái ngại, liền tắt máy, sợ nghe lâu nhiễm và bắt chước cái âm thanh hùng hồn ấy.
Hải Triều Âm của Phật giáo nơi đâu vọng tới. Vị thiền sư mỉm cười hoan hỷ, dung nhan sáng ngời. Hảo tướng, hảo tướng!


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

NHẶT BÓNG SUY TƯ 71 & 72

71 - Kinh sư
 
Thấy hắn thích ở chùa. Cha mẹ cho hắn ở hẳn trong chùa. Ngày qua ngày, thấm tương chao, hắn muốn xuất gia làm thiền sư.
Cha mẹ đồng ý. Hòa thượng bổn sư thế phát đặt cho tên Tầm Tâm.
Sau 40 năm “tầm tâm” chưa được nên cũng buồn.
Đến năm năm mươi tuổi, Tầm Tâm không muốn làm thiền sư nữa mà chuyển sang làm kinh sư chuyên nghiệp (thầy cúng chuyên nghiệp).
Từ đó cuộc đời Tầm Tâm thay đổi. Đi nhiều hơn, được cái phàm phu nhiều hơn.
Do nhiều gia đình mời cúng tụng, lâu ngày cạn hơi. Nghe đâu đã viên tịch vì lao phổi.


72 - Qua đời

 
Mặc dầu nhà nghèo, con đông nhưng cha mẹ hắn rất ngưỡng mộ và sùng kính đạo Phật.
Cha mẹ cho hắn đi tu, trước là thay đổi nghiệp cũ, sau đó làm gương cho đàn em, báo hiếu song thân, hoằng dương Phật pháp, làm lợi ích cho nhân thiên.
Hắn được vào chùa tu tập, học hành đàng hoàng, thậm chí đi du học.
Về nước nhận chùa giảng pháp, Phật tử quy tụ đông đảo. Hắn thấy có một vài vị thiền sư tạc tượng gỗ, tượng đá, tượng đồng cho chính mình lúc còn sống. Hắn quyết định kêu thợ tới làm cho mình tượng bằng bạc.
Cha mẹ lâu ngày vào thăm chùa, thăm con, thấy tượng bạc hoành tráng, bà mẹ vừa khóc vừa nói:
- Thầy đua đòi quá!
Về lại nhà, bà mẹ đổ bịnh rồi qua đời. Hắn buồn. Tượng bạc chân dung hắn đổi màu, xám xịt.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka