Một thoáng Diêm Phù

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

Sinh tử



 Tử sinh nhiều kiếp rủ ta chơi
 Mê mẫn chạy theo chẳng nghỉ ngơi
 Mệt quá, chuông chùa bỗng cất tiếng
 Tỉnh ra mới biết đã tơi bời

Béo phì



 Thực thùy quá độ phải tròn vo
 Nghiệp đến càng nhiều càng thấy lo
 Tội hắn mỗi ngày miệng chóp chép
 Xong rồi nằm xuống ngáy khò khò

Lười nói



 Tới chùa hắn hỏi quá nhiều câu
 Đâu chẳng vào đâu lại nhức đầu
 Không tiếp e rằng mất lịch sự
 Tiếp mà lười nói mặt buồn rầu

Giả từ



 Giả từ một kiếp đi hoang
 Lời ru đất mẹ nát tan con về
 Lộ trình cũng lắm nhiêu khê
 Địa, lâm, thuỷ, hoả... càng tê tái lòng