Một thoáng Diêm Phù

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Tự trào (10)


Thơ với Thẩn
 Luật vần lạc điệu thấy mà ghê
 Ngữ nghĩa rối bời hết chỗ chê
 Nằm đọc vài bài thấy phát ngán
 Nếu ngồi sớm đứng dậy đi về

Sắp chết
Xác thân bệ rạc, đầu theo sau
Các khớp khô rang, mắt hõm sâu
Mới nói liền quên, lưỡi thụt ngắn
Biết còn sống được khoảng bao lâu?

Đau đầu
Thân bịnh ngồi nghe chúng chửi nhau
Nghe xong, lạ quá không còn đau
Trợn tròng, xe tới đưa đi mất
Chấn động âm thanh mạch máu đầu


Chú thích tự trào 1,2,3,4,5,6,7.  Tập thơ Khi Em Hiểu của PNK

Tự trào (9)


 Dung nhan

 Dung nhan tôi "quỷ khóc thần sầu"
 Ký hoạ chân dung giữ được lâu
 Nguệch ngoạc vài đường nên tác phẩm 
 Đẹp không ai biết, thấy mà đau !
 .......
 Nghệ thuật không rành biết nói sao
 Cứ nhìn, cứ ngắm, thấy tào lao
 Thấy thì có thấy! màu đen trắng
 Giống quỷ nhiều hơn chẳng khác nào?
 .....
 Khăn gói lên đường đến chốn nao
 Kiếm trường mỹ thuật ghi danh vào
 Năm năm thay đổi mắt thêm đẹp
 Coi thử khá hơn được chút nào

Tự trào (8)


 Vô tâm

 Tu hành ba bữa đòi vô tâm
 Nghe hỏi đến danh giả bộ câm
 Người tưởng hắn ta đang tịnh khẩu
 Hoá ra không phải mình đang nhầm
 .......
 Tu lâu chưa thấy được vô tâm
 Ai hỏi "vô tâm" cũng giả câm
 Không thấy làm sao đối đáp được
 Phải đành chịu tiếng tu mà hâm
 ......
 Tu hành không cảm được vô tâm
 Cạo tóc, chay trường khổ cực thân
 Khuya sớm mõ chuông cũng mỏi mệt 
 Thôi thì ai hỏi mình đành câm

Nên vui hay buồn ?



 Dạo này Phật tử thích nô - en
 Vui đã xong về tấm tắc khen
 Tin nhắn... thầy ơi chơi sướng lắm
 Đi xong đói bụng ghé ăn liền
 .....
 Phật tử dạo này đông quá ta
 Có chăng lý tưởng ở người già?
 Năm xưa sống chết nay còn nhớ
 Pháp nạn một thời năm sáu ba
 ....
 Bảo rằng Phật tử dạo này đông
 Biết thế, cứ ừ, hỏi thật không?
 Pháp nạn trải qua kiểm chứng được
 Người còn...kẻ sống chết trong lòng
 ....
 Tôi ít quan tâm Phật tử nhiều
 Có không cũng được đở liêu xiêu
 Ngược xuôi tất bật thân thêm khổ
 Chữ "được" xong rồi thiếu chữ "điều"