Một thoáng Diêm Phù

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Giả từ & hy vọng


Từ ngày bố mẹ có con rồi
Bè bạn, vui chơi...giảm lại thôi
Dành dụm, chăm nom mầm thánh thiện 
Bảo ban, dạy dỗ đấng anh tài 
Rước thầy truyền võ, tâm trong sáng
Thỉnh tổ khai tông, trí rạng ngời
Thử hỏi thiên đình ai tại vị?
Không xong, từ chức, để con tôi

Đất trời.


Đất trời ganh tỵ với ta chăng?
Có chuyện gào lên lại chẳng rằng
Động đất, phá tan nhiều sản nghiệp
Gió mưa tàn hoại cả đồng bằng
Thiên đình vui sướng cười giòn miệng
Địa giới lầm than khổ trắng răng
Có phải bất tài đang lãnh đạo
Hay đang ứng dụng lẽ công bằng?

Thời gian


Thời gian, gõ nhịp, nỗi niềm riêng
Xoa dịu, rạn tan, những não phiền
Hun đúc mong manh thành sợi nhỏ
Chỉ hồng, se khéo sẽ nên duyên

Người nằm đó


Ngồi bên nấm mộ lúc hoàng hôn
Nằm dưới đã già hay vẫn son
Cách biệt âm dương có hiểu được ?
Quay về, lng thng kẻ không hồn.

Cơn gió


Vô tình gió lướt nhẹ qua tôi
Mang cả ưu tư của một thời
Để lại trong lòng một khoảng vắng
Chông chênh cảm xúc mặt tươi cười.