Một thoáng Diêm Phù

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

TỰ TRÀO (4)


Sống thừa

Đêm khuya nằm nhớ lại xa xưa
Chuyện cũ qua rồi tớ chẳng ưa 
Khổ nỗi hắn vào không đuổi được
Phải chăng tuổi đã quá dư thừa?

Thôi thì không ngủ tối thì trưa
Tranh thủ lim dim trời đổ mưa
Hạt nước giận hờn réo rắt mãi
Nướng thêm một chút tớ nào thua

Nhưng rồi tự biết đã già nua
Cái tuổi hay ngồi kể chuyện xưa
Con cháu nghe lâu chúng cũng oải
Mới hay còn sống cũng bằng thừa

TỰ TRÀO (3)


Quá khen
 
Đã lâu rồi anh chị ghé thăm chơi
Mời bữa cơm để người xơi lấy thảo
Thịt cá không, chỉ bó rau lu gạo
Luộc xong thêm quả sấu thành canh chua

Với ai thì… nhìn thôi cũng chịu thua
Thế ấy mà… húp lua khen đáo để
Kiểu đại gia khen ngon không phải dễ
Mới biết rằng tình nghĩa hơn c cao

Quá khen mình nên nói cũng tào lao
Chứ đời nào sấu chua thành canh ngọt
Nói quá lời mà lại không biết nhột
Thế mới hay tự cao hóa tự trào