Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2013

Lời của nỗi buồn


Lời của nỗi buồn

Nỗi buồn thốt được thành lời
Giống như em bé ấu thời bi bô
Nỗi buồn cười nói hô hô
Giống như chiếc lá vàng khô trên thềm
Nỗi buồn ôm ấp êm đềm
Hiện thành con chữ giữa đêm say mèm
Nỗi buồn người khác phải thèm
Lỡ quên khoá lại gió đem mất rồi
Nhẩm đi tính lại một hồi
Nỗi buồn vô tự mãi lời thiên thu

Về đâu...???


Về đâu...???

Về đâu... khi phố đông người? 
Khi ngôi nhà trọ tiếng cười lặng thinh
Về đâu... khi chỉ một mình?
Bốn tường lạnh ngắt, cuộc tình nát tan
Về đâu... khi cuộc vui tàn?
Lang thang ngõ vắng cạn dần bóng đêm
Về đâu... khi ánh dương lên?
Khi hơi thở cạn, tấm thân mệt nhoài
Về đâu... tôi cứ hỏi hoài?
Bỗng tai nghe tiếng thở dài giống tôi
Về đâu... ồ ! đã hiểu rồi
Thong dong nhẹ bước... Mình... Tôi... đi về !