Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ 61 & 62

61 - Bỏ chùa
 
Hắn quy y với một vị thiền sư nọ. Hắn đi chùa cũng thường xuyên. Tin trời Phật.
Vị thiền sư hằng đêm tụng kinh và niệm danh hiệu đức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật là chính.
Hắn nghe người khác rỉ tai, nói và ca ngợi công hạnh của Phật A Di Đà. Nghe có lý, hắn bắt đầu âm thầm chống đối.
Cuối cùng, hắn bỏ chùa và rủ rê người khác bỏ chùa, đi tìm chùa nào có niệm danh hiệu Phật A Di Đà để tu học.
Vị thiền sư biết chuyện, nhưng ngài vẫn ung dung, cười cười và duy trì niệm danh hiệu bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Sau năm năm học Phật, nghe giảng, hắn hiểu và ngộ ra. Hắn về chùa và quỳ trước mặt vị bổn sư xin sám hối và khóc...
Vị thiền sư mỉm cười và nói:
- Đứng dậy, đi nấu nước sôi pha trà cúng Bụt!
Hắn đáp: Mô Phật.
Từ ngày đó, hắn hình thành thói quen truy tìm nguồn gốc các bộ kinh văn. 


62 - Cục... sắt

 
Một vị sư đệ tới thăm một vị sư huynh lớn tuổi. Tới chùa, vị sư đệ thấy trong sân chùa có một chiếc xe hơi mới tinh...
Gặp nhau xá chào. Vị sư huynh hỏi: Đệ tới đây bằng xe gì?
Vị sư đệ cười. Nếu không thấy chiếc xe hơi trong sân chùa lúc mới vào, thì sẽ nhầm sư huynh đang khai thị câu chuyện vua Di Lan Đà và ngài Na Tiên tỳ kheo.
- Dạ đệ tới...
Sư huynh biết mình lỡ lời, nên nói chữa...
- Dạo này tôi già rồi, đi lại khó khăn. Đi đâu cũng nhờ “cục sắt” trong sân chùa chở đi.
- Dạ. Cục... Cục sắt đó còn mới, tiện nghi lắm sư huynh. Khi nào đệ có công việc Phật sự ở xa, cho đệ mượn “cục sắt” nhé!
Sư huynh...
Có người tới dâng hương lễ Phật.
Chờ sư huynh nhé!


Nhặt bóng suy tư - Phương Nha Ka

NHẶT BÓNG SUY TƯ 59 & 60

59 - Trốn nợ


Tết nào hắn cũng về quê.
Năm nay không thấy về.
Dưới quê tưởng hắn bịnh hay có chuyện gì quan trọng. Gọi điện. Máy báo không liên lạc được.
Không ai liên lạc được với hắn.
Một mùa xuân buồn.
Ra Tết lên thị thành kiếm hắn. Nghe tin hắn cao chạy xa bay. Để lại một đống nợ "kếch xù". Người ta đang tìm hắn. Kẻ đòi nợ. Người đòi mạng.
Cha mẹ hắn ngồi buồn rũ rượi như hai cái xác không hồn. Nhìn ngôi nhà hắn đem tiền về xây lòng đau đớn vô cùng.
Hắn làm chuyện ngược đời. Hy sinh đời hắn để củng cố đời bố. Hàng xóm biết tin nên nói được hai chữ “Thảo nào”.
Con thảo. Thảo nào!


60 - Tết niên


Hắn sinh ra ở miền quê. Lên thị thành lập nghiệp. Nghe đâu cũng có của ăn của để.
Hắn không thích đi chùa. Có đi chỉ đi theo chơi cho vui.
Năm rồi có người nhắn tin mời hắn ăn tất niên. Hắn đọc xong tin nhắn, bĩu môi với em hắn và chê người mời.
- Làm gì có tất niên. Dốt! “Tết niên”. Vậy mà cũng bày, vẽ chuyện.
Em hắn nghe vậy tội nghiệp. Nên nói:
- Tất niên là đúng rồi!
Hắn cãi chày cãi cối.
Hắn chê người ta dốt mà hắn dốt hơn người ta. Vì hắn ngu. Học hành không bao nhiêu. Lên thị thành chỉ suy nghĩ kiếm tiền nên quên mất chữ nghĩa.





Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka