Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Em đi...


Em đi mang hết ngôn từ
Vần thơ câm lặng lừ đừ văn xuôi
Còn bài văn tế cúng người 
Thổ thần ngơ ngác đất trời bão giông.

Chơi vơi


Còn vài chiếc lá trên cành
Đêm nay ngày cuối phải đành xa cây
Rơi vào ở chốn nào đây?
Nẩy mầm đã biết sau này chơi vơi.

Bị rầy la


Sao người cứ mãi làm thơ
Tu hành lại muốn thn thờ thi ca
Thầy con thường dạy con là...
Khuyên nên niệm Phật Di Đà mà thôi
Phải chăng mới có đôi lời
Nếu không phải lễ thì thôi đừng buồn
Nghe rồi cũng thẳng thắng luôn
Thơ văn cũng phải vào khuôn phép vần
Đôi khi ai đó hiểu nhầm
Mình đành thôi kệ... có "hâm" một mình