Tôi ôm giấc mộng hải hồ Buông tay rũ bỏ lộ đồ vân du Xuân đi Hạ đến gọi Thu Đông về hốc hác lù khù liêu xiêu Nhiều năm chẳng được bao nhiêu Soi gương nhìn lại muối tiêu trên đầu
Xây lên một góc trời riêng Văn chương, nhạc hoạ vui miền nhân gian Bốn năm đại học gian nan Trả ơn chữ nghĩa, lan man với người Xin ai khoan chớ vội cười Đùa vui một thoáng chuyện đời vơi nhanh Lên lời thì cũng chẳng đành Không kêu nào biết khoảng dành cho tôi.