Một thoáng Diêm Phù

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

Lời tạ từ!


Cám ơn, tạm biệt Ta Bà
 Duyên nay đã tận mình ta đi rồi
 Chờ nhau ở cõi xa xôi
 "Nhứt tâm bất loạn" là nơi hẹn hò
 Đời người chỉ một chuyến đò
 Khôn chèo khéo chống chớ lo lạc đường
 Gặp nhau rồi sẽ yêu thương
 Phát tâm hội nhập đồng nương Ta Bà

Cầu xin


Con dâng cúng Bụt nụ hồng
Cầu mong có được cái "không" của Ngài
Xin thêm một ít gia tài
Tam y, bình bát một vài lời khuyên
Xong rồi con sẽ lên thuyền
Niết Bàn bỉ ngạn thỏa nguyền đời con
Chờ lâu e sợ tâm mòn
Cái "không" chẳng gặp, gặp con nợ đòi !

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

Im ắng


Sáng nay im ắng lạ thường
Trận mưa chiều trước rửa đường sạch trơn
Khí trời trong, ngủ nhiều hơn
Một người dậy sớm thỏa cơn nghiện trà

Quảy gót dạo chơi


Tôi có Phật nên không còn sợ chết
Dù xương tan nát thịt hết toàn thân
Trả quả nhân trượng phu chỉ một lần
Rũ bụi trần để mỉm cười quảy gót

Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

Uống trà !


Có khi nào nâng chén trà lên uống
Thấy nhân sinh, vũ trụ hiện ở trong?
Cứ vội vã, uống xong, khen lấy có
Mà quên đi triết lý ở trong lòng?

Xuân tha hương


Cười giòn tan, xua đi những nỗi nhớ
Khi tiệc tàn, tết Việt lẻn vào tim
Nằm bần thần, lòng người chẳng chịu im
Lê chân bước, nặng nề trên hè phố.

Tự thẹn


Có những lúc, ta nhìn trời cao rộng
Đầu miên man suy nghĩ, chuyện vô cùng
Những trăn trở, chưa biến thành học thuyết
Có nên chăng, tự hổ thẹn với lòng?

Con đã lớn


Gót lãng du ta miệt mài viễn xứ
Không từ nan dù bất cứ nơi đâu
Ngắm sơn hà đại địa để thấy nhau
Người lịch sử hiện thân trong dòng máu

Với tiền nhân mình là phận con cháu 
Nhìn giang sơn tan nát, ngẫm mà đau
Nơi thiên cổ bẽn lẽn nhìn mặt nhau
Lời biện giải, chỉ là phường giá áo
 
Cứ nói thật, chứ đừng nên lếu láo
Biết ăn năn, sám hối để tu thân
Để mẹ cha, tiên tổ và thánh thần
Mỉm miệng cười, nói rằng: con đã lớn

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

Tôi đang thiếu ?


Tôi đang thiếu, một học thuyết thuần Việt
 Để dạy con, chúng khỏi bị lai căng
 Máu đã đổ là của lòng yêu nước
 Đừng nhân danhnói giọng điệu ngang tàng

Nếu ...


Nếu gom được, vì sao làm chất đốt
Lấy mặt trăng, làm họng súng thần công
Thì thế giới, quỳ dưới chân Đại Việt 
Bởi dân ta, con cháu của Tiên Rồng

Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

Thuỷ tinh hồng


Giọt nắng chiều, rơi trên miền đất đỏ
Đùa với mưa, kết nụ thuỷ tinh hồng
Gởi tặng nhau, rét buốt giữa mùa Đông 
Giòn tan vỡ, trên phím đàn hoa nở.

Trăng thượng ngươn


Sóng soải bóng trăng rằm tháng giêng
Trước sân phơi phới lúc giờ thiêng
Ngắm nhìn khe kh sợ ai thẹn
Đi mất mình ta nỗi nhớ nghiền

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Tết


Tết là hết một năm vừa đã cũ
Tạm chia tay đầy đủ chuyện buồn vui
Sang năm mới lo thăm viếng tới lui
Rồi xuân hết, tất bật y muôn thuở.

Khai bút đầu xuân


Khai bút đầu xuân lời thiết tha
Cùng đem may mắn khắp muôn nhà
An vui, hạnh phúc người người hưởng
Quý Tỵ bừng lên tình đạo ca

Từ bài này trở lên được trích từ tập Nhạc và Thơ TRÊN PHÍM ĐÀN HOA NỞ của Phương Nhã Ka

TỰ TRÀO (8)



 Vô tâm

 Tu hành ba bữa đòi vô tâm
 Nghe hỏi đến danh giả bộ câm
 Người tưởng hắn ta đang tịnh khẩu
 Hoá ra không phải mình đang nhầm
 .......
 Tu lâu chưa thấy được vô tâm
 Ai hỏi "vô tâm" cũng giả câm
 Không thấy làm sao đối đáp được
 Phải đành chịu tiếng tu mà hâm
 ......
 Tu hành không cảm được vô tâm
 Cạo tóc, chay trường khổ cực thân
 Khuya sớm mõ chuông cũng mỏi mệt 
 Thôi thì ai hỏi mình đành câm

TỰ TRÀO (7)


Hắn... Ghiền...
 
Tôi điên trời đất cũng điên
Tôi buồn hắn cũng não phiền giống tôi
Tôi cười hắn cũng lôi thôi
Ẩm ương mưa nắng ỉ ôi cả ngày
Quay cuồng trời đất. Tôi say
Hắn đang thịnh nộ hất bay mọi loài
Trợn tròng nhìn hắn hỏi hoài
Sao mày không phải giống loài của tao
Điên buồn vui giận hao hao
Hoá ra bắt chước giống tao. Hắn ghiền...

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

TỰ TRÀO (6)


Bịnh thân hay thân bịnh ?
 
Du Đông đất Bắc trở về
Ôm theo cảm cúm người chê kẻ cười
Ở nhà bệnh cũng không lười
Theo ba trăm lẻ sáu mươi lăm ngày
Bịnh thân, thân bịnh... Ô hay!
Mười điều tâm niệm mà thầy quên sao
Tu hành sao nói tào lao
Thân bịnh là tốt "dục" nào dễ sinh
Yêu thương chữ "bịnh" thật tình
Mới mau chứng đạo cho mình, hiểu chưa ?

TỰ TRÀO (5)


Yêu 
 
Có người hỏi thầy có biết yêu không
Trả lời có thì lại cũng không xong
Trả lời không lại càng không được
Tôi mỉm cười… Nhân kiếp trước. Lòng vòng

Đáp số cho sẵn là Yes or No
Thấy chắc đúng đánh dấu vào một ô
Ngẫm nghĩ mãi ô nào cũng không ổn
Cắn bút nhìn… không điên thì cũng rồ

Đề bài thi vỏn vẹn chỉ hai ô
Kiếp nhân sinh là một bức họa đồ
Không thấu hiểu chỉ nhầm đường lạc lối
Hiểu không tường... than khổ... lại điên rồ

Tôi mãi tìm đối tượng để yêu thương
Mà đã đi hai phần ba chặng đường
Thấy rồi kìa…! Người ở trong sương khói
Nắng lên rồi…! Vỡ ngộ. Yêu. Bình thường

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

TỰ TRÀO (4)


Sống thừa

Đêm khuya nằm nhớ lại xa xưa
Chuyện cũ qua rồi tớ chẳng ưa 
Khổ nỗi hắn vào không đuổi được
Phải chăng tuổi đã quá dư thừa?

Thôi thì không ngủ tối thì trưa
Tranh thủ lim dim trời đổ mưa
Hạt nước giận hờn réo rắt mãi
Nướng thêm một chút tớ nào thua

Nhưng rồi tự biết đã già nua
Cái tuổi hay ngồi kể chuyện xưa
Con cháu nghe lâu chúng cũng oải
Mới hay còn sống cũng bằng thừa

TỰ TRÀO (3)


Quá khen
 
Đã lâu rồi anh chị ghé thăm chơi
Mời bữa cơm để người xơi lấy thảo
Thịt cá không, chỉ bó rau lu gạo
Luộc xong thêm quả sấu thành canh chua

Với ai thì… nhìn thôi cũng chịu thua
Thế ấy mà… húp lua khen đáo để
Kiểu đại gia khen ngon không phải dễ
Mới biết rằng tình nghĩa hơn c cao

Quá khen mình nên nói cũng tào lao
Chứ đời nào sấu chua thành canh ngọt
Nói quá lời mà lại không biết nhột
Thế mới hay tự cao hóa tự trào

Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

TỰ TRÀO (2)


Chẳng ra chi
 
Tu chẳng ra chi nói chuyện thiền
Mới nghe tưởng hắn đã thành tiên
Nghe thêm tí nữa… úi giời ạ
Mới biết lão ta sắp bị điên.

Cũng may hắn gặp được cao nhân
Hóa giải cho y bệnh thất thần
Tỉnh lại u ơ năm ba chữ
Lên trên facebook ghẹo người thân

Lại gặp ông sư dạng bất cần
Tiền tài địa vị với công danh
Chùa to Phật lớn và chứng đắc
Hắn lại u ơ thêm một lần

Người lớn dạy rằng bất quá tam
Nói nhiều, chơi chữ cũng là tham
Tham thì thâm đó… thiên niên lụy
Lụy cả giang sơn lụy cả tâm

TỰ TRÀO (1)


Học giỏi

Học giỏi mần chi lắm hận buồn
Tà tà như tớ cứ cười luôn
Cứ tìm tốp giữa và sau chót
Thời thế công danh cúi "sẻ" suôn

Thách nhau

Đừng nói nỗi đau người có chí
Đừng cười những kẻ mặt lầm lì
Buồn vui hạ bút trêu ngươi đó
Có giỏi gặp nhau mần một ly

Vô đề

Kệ kinh trả lại cho chùa
Về nhà gặm nhấm hơn thua với đời
Nhập nhằng mới chỉ "nhấm" thôi
Gặm rồi hóa kiếp ma trơi giữa trời

Lời tâm sự


Kính tặng cô giáo dạy văn cấp 3
Nguyễn Thị Thủy

Lặn lội bao đường mãi tính toan
Bao năm gối phượng với khăn loan
Chữ tình sơn thủy cưng chưa khuyết
Câu nghĩa tào khang em vẹn toàn
Âu số phận xưa còn vướng vít
Đành duyên nợ cũ trả ngoan ngoan
Nhân sinh sớm hiểu đời dâu bể
Cầu Phật hương bay tâm nhẹ an

.....HẾT - TẬP THƠ KHI EM HIỂU.....

Nguyện


Một mình đi mãi chặng đường dài
Đôi cảnh trong ngoài nặng cả hai
Vợ đẹp con ngoan đâu chẳng có
Cha già mẹ yếu đó còn ai
Ngẫm đời ngưng đọng thêm sầu khổ
Niệm đạo xả buông bớt cảm hoài
Tiếng mõ lời kinh nên khấn nguyện
Sống bình thác thoát nhập liên đài

Vui một mình


Lạnh lòng tâm sự chả ai nghe
Chẳng tiếc chẳng thương bạn với bè
Vận tốt thời lai người xúm xít
Tiền tiêu bạc tận chúng le ngoe
Lợi danh tại bởi trong cơn mộng
Vinh nhục lẽ vì giữa biển mê
Tỉnh giấc một ly ngồi nhấm nháp
Năm câu ba chữ cũng đê mê

Tiếng chuông chùa


Hoàng hôn buông xuống đại hồng vang
Vọng tiếng chuông ngân khắp xóm làng
Sấm thấu(1)  thân người ru hạnh tảo(2)
Hồn luân(3) ý cảnh gọi quỳnh lan(4)
Diệu âm Giáo Chủ Tây Phương cảnh
Pháp ngữ Như Lai Lộc Uyển tràng
Vọng niệm liền tan tâm tỏ ngộ
Di Đà thị hiện sắc thân vàng

Thứ Tư, 19 tháng 6, 2013

Tình đời lý đạo


Gió lạnh thưa dần về chốn quê
Khắp nơi pháo nổ rộn ràng ghê
Chữ tình cao vút thương trăm nẻo
Nghĩa hiếu thâm sâu khóc vạn bề
Lý đạo đậm đà không kẻ ngộ
Tình đời bạc bẽo lắm người mê
Cửa thiền rộng mở sao dừng bước
Ngưỡng mặt trời xanh thoát kiếp mê

Xuân


Hơi lạnh thưa dần đông đã qua
Gió xuân len lỏi khắp bao nhà
Trăng non vội vã đi nhanh đến
Mây trắng nhẹ nhàng trải chậm qua
Mai điểm én bay trong nắng sáng
Bướm vờn ong réo giữa vườn hoa
Giang sơn cảnh đẹp như tranh vẽ
Trổi dậy trong ta khúc đạo ca

Dừng


Kiếp phong trần nặng mãi bao giờ
Dừng bước ngủ yên bên suối mơ
Nghe nước ro re chim kể chuyện
Nhìn mây lửng thửng gió ngâm thơ
Nửa đời hoa thắm đành qua mất
Một kiếp cây khô phải đợi chờ
Khoảnh khắc trôi về nơi bất định
Giật mình tỉnh giấc thoát cơn mơ 

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

Ta và Tôi


Ta ôm ta trong giấc mộng
Cho cõi lòng đỡ cô đơn 
Ta làm ta thêm dỗi hờn
Cho cõi đời không trống vắng
Ta dìu ta trong ngọt đắng
Để mây trời khuất vầng trăng 
Ta dặn ta không nói năng
Để người ta được tĩnh lặng
Ta dặn ta trong im lặng
Để lặng im trái tim mình