Một thoáng Diêm Phù

Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Chiều gió lộng



 Bên thềm gió lộng về chiều
 Phong linh cợt nhã đòi "yêu" lấy người
 Leng keng lắc cắc đùa cười
 Dáng ngoài đạo mạo mặt tươi trăng rằm
 Ghế dài vắt vẻo ai nằm
 Xác yên thế vị hồn chăm mây trời
 Trăng non không thốt được lời
 Miệng thì mũm mĩm thấy đời trong veo.

Bần thần



 Lang thang trên đỉnh phù vân
 Ngước nhìn trần thế một lần này thôi
 Ngày mai ta đã xa rồi
 Sau lưng vọng lại một lời tri ân
 Nghe xong ngơ ngẩn tần ngần
 Mang thêm tâm trạng bần thần ra đi.

Bóng đè



 Bóng đè năm mới sẽ hên
 Người nằm theo dõi nên quên Phật đà
 Im lìm thân thủ phòng xa
 Ai mà bén mảng là ta ra đòn
 Chúng vừa bước đến lom khom
 Vung chân đá mạnh chỉ còn mình ta.

Bước...



 Bước nhầm chân trái rời nhà
 Gặp ngay một "kẻ thật thà" đáng yêu
 Quay vào toan tính đôi điều
 Bước ra chân phải liêu xiêu cõi lòng
 Bước đi bước lại lòng vòng
 Vấp ngay cục đá nhưng không thấy người
 Ngồi ôm hòn ấy mỉm cười
 Chưa già đã lẩn hay trời trêu ta?

Đôi tay già



 Đưa tay vớt kỷ niệm xưa
 Già nua hết thịt kẽ thưa rớt rồi
 Tháng năm cướp mất xuân thời
 Nhăn nheo còn lại một đời hoài ưu.

Tìm nhau



 Tìm nhau trong những nỗi đau
 Lâu ngày chưa thấy lâu lâu lại tìm
 Cố tìm mãi vẫn im lìm
 Buông hơi thở cạn bỗng nhìn thấy nhau.

Gác trọ am tôi



 Chiều nắng vương trên cành lá xanh
 Vui đùa với gió chạy vòng quanh
 Phong linh rộn rã cùng nhau hát
 Lắc cắc leng keng tiếng sáo mành.

Mây lên



 Đôi chân lãng đãng cuối thu
 Tiết trời se lạnh chu du tìm người
 Sương chiều khúc khích tiếng cười
 Ngoảnh đầu dõi bóng cuối đồi mây lên.

Nhớ...



 Cái lạnh đầu Đông ai nhớ không?
 Nếu không hoặc có để trong lòng
 Âm thầm gặm nhấm vui buồn đó
 Lên tiếng phương xa lại ngóng trông

Hờn trách nhau



 Cây hờn trách lá thiếu chung tình
 Theo gió rong chơi quên mất mình
 Lá dỗi nói cây không giữ chặt
 Nên làm tan nát một gia đình