Bên thềm gió lộng về chiều
Phong linh cợt nhã đòi "yêu" lấy người
Leng keng lắc cắc đùa cười
Dáng ngoài đạo mạo mặt tươi trăng rằm
Ghế dài vắt vẻo ai nằm
Xác yên thế vị hồn chăm mây trời
Trăng non không thốt được lời
Miệng thì mũm mĩm thấy đời trong veo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.