Một thoáng Diêm Phù

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2013

Lẻ loi



 Lẻ bóng đơn côi trong gác nhỏ
 Mắt nhìn cửa sổ trời mưa to
 Bốn tường lạnh ngắt không lên tiếng
 Thân bịnh bất thần đành phải lo.

Vờ ngủ



 Nhắm mắt nằm yên để giả vờ
 Tại vì hắn đã bị vương tơ
 Miên man dạo cảnh trong đêm vắng
 Sáng dậy mặt mày, dáng dại khờ.

Thoáng mơ



 Giấc mơ, xuất hiện lúc canh hai
 Đủ chuyện buồn vui chẳng giống ai
 Quá khứ đan xen đùa hiện tại
 Khổ thân thức trắng cả đêm dài

Duyên thời gian



 Duyên thầm năm tháng dài ra thêm
 Mát mẻ đành tâm cắt mất em
 Quá khứ rụng rơi ai trở giấc
 Đưa tay vuốt lấy ngắn rồi, quên.