Một thoáng Diêm Phù

Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ 15 & 16

15 - Học thuyết
 
Cứ “tàn canh” hắn bắt đầu ngủ. Cả đêm hắn trằn trọc. Suy nghĩ gì thì chỉ có trời mới biết.
Ngày này qua tháng nọ, đã năm năm, hắn còn cười được là mừng. Tưởng hắn bị “xì choét”.
Năm rồi hắn đau đầu dữ dội. Hắn đi bệnh viện. Huyết áp cao 239. Máu nhiễm “dầu”. Cộng thêm phổi yếu, thận suy.
Do thức đêm, lao tâm khổ tứ, vì chuyện “có danh gì với núi sông”.
Lao tâm, lâu ngày chuyển qua lao phổi.
Hắn lì và liều, nên cuối năm, hắn qua đời. Để lại “một học thuyết dở dang”.
Học thuyết được đặt tên duy nhất một chữ. Đó là học thuyết “NẾU...”
Bây giờ, hắn đã ra đi, nếu còn...?

16 - Hy vọng

 
Đời hắn không ra gì. Sự nghiệp học hành dở dang. Kiếm sống bằng các nghề, lang thang đây đó. Ai kêu gì làm nấy. Tương lai mù mịt.
Sau hơn hai mươi năm chật vật giữa trần gian, ngồi nghĩ lại chẳng có gì. Mắt hắn nhòe đi. Khóc không thành tiếng.
Năm nay đã quá tuổi tam thập nhi lập, dư lẻ. Chợt xót xa. Nhận ra thiếu một gia đình.
Đất trời có tình, hắn gặp cô gái cùng gia cảnh. Kết thành phu phụ. Kết quả tình yêu đơm hoa kết trái. Bé trai chào đời khi hắn tròn bốn mươi. Hắn dành tất cả tình yêu thương cho thế hệ kế thừa. Đi sớm về khuya, miệt mài công việc. Vừa đủ ba miệng ăn.
Khi con hắn vào lớp một, hắn phát hiện mình bị bịnh hiểm nghèo. Ung thư gan giai đoạn cuối.
Những ngày cuối cùng, hắn nắm tay thằng bé nói duy nhất một câu: “Hy vọng con sẽ hơn ba! Hy vọng con sẽ hơn ba!”. Hắn lịm đi. Rồi vĩnh biệt. Để lại cậu bé trai sáu tuổi giữa cuộc đời.



 Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka