Trần gian khổ lắm phải không? Người khôn dạ có, người không cười ruồi Chê bai mắng nhiếc nặng lời Bi quan yếm thế nợ đời phải tu Thôi thì cứ nhận mình ngu Mình tu không phải mình tu cho mình
Sáng nay đi khám bịnh về Gió "Hàn" Bắc bộ đã mê lấy mình Lén ôm một cách lặng thinh Dung nhan bệ rạc tình hình cấp nguy Năm thang thuốc Bắc duy trì Tây y hỗ trợ tức thì "Hàn" thua Thật tình chứ chẳng chuyện đùa Nếu không kịp lúc thì chùa khóc ma
Cửa tâm khép kín đã lâu Nhưng quên khoá chốt gió đâu lọt vào Bát phong thổi rít kêu gào Trần nhà, kinh sách phòng nào cũng tan Lần tìm trong đống hoang tàn Thấy còn mấy chữ Niết Bàn Hữu Dư Ngỡ ngàng đôi phút chần chừ Hiện ngay trước mặt Vô Dư Niết Bàn