Một thoáng Diêm Phù

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

NHẶT BÓNG SUY TƯ 77 & 78

77 - Không biết
Sau khi tốt nghiệp đại học, hắn xây một cái “am” ở cho yên tĩnh để tu hành. Hắn về chùa của bổn sư, đắp y áo, chắp tay bạch thưa sư phụ.
- Sư phụ...
- Ừ... cứ từ từ...
Lên Sài Gòn hắn thưa với trụ trì nơi hắn đang tạm cư ngụ.
Trụ trì cũng ...
- Ừ.
Không thêm một chữ, không nói thêm một câu.
Xây xong, hắn ở yên tại Thiên Hương “am” tu tập, bài bản, không màng cúng kiếng, không bôn ba ở ngoài.
Có người về chùa bổn sư hắn, hỏi:
- Nghe đệ tử ngài xây thất ở Sài Gòn?
- Không biết.
Có người khác hỏi vị trụ trì nơi hắn tạm cư.
Cũng được trả lời hai chữ.
- Không biết.
Ngạc nhiên.
Có người tìm đến hỏi hắn tại sao cả hai ngài trả lời không biết.
Hắn cười và trả lời:
- Không biết.
Hóa ra không biết là “chân nhân”.


78 - Khi chó ở chùa ngã mặn
Một ngôi chùa nhỏ nọ có nuôi một con chó đen tuyền. Nó được đặt một cái tên cũng lạ. Tên Ô.
Ô ăn chay. Tối tối nghe tụng kinh. Cứ đến tam tự quy (tự quy y Phật, Pháp, Tăng) là nó sủa lên. Tiếng sủa vui mừng, nghe khác với tiếng sủa khi có người lạ viếng chùa.
Lâu ngày, những người Phật tử đi chùa tụng kinh để ý. Ô được mọi người yêu quý. Từ đó Ô được Phật tử mua cá hấp, thịt heo, thịt gà... bồi dưỡng.
Ăn quen miệng, Ô chê cơm chay nhà chùa, nhưng vẫn duy trì “phong độ” sủa mừng khi Tam tự quy.
Có điều, những ngày tụng kinh hơi lâu, đến khi trụ trì phục nguyện thì Ô cứ ư ư hoài. Đức kham nhẫn của Ô kém đi thấy rõ.
Hôm nọ, cửa mở, Ô mừng, chạy một hơi. Không kiếm được đường về chùa. Bởi khi chạy quên “đánh dấu” lãnh địa.
Cuối cùng Ô bị người ta đập, không chết. Ô lê lết về chùa. Mặc dù được các bác sỹ thú y chích thuốc và chăm sóc nhiệt tình, nhưng Ô đã trút hơi thở cuối cùng trong sự tiếc nuối của nhiều người.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

NHĂT BÓNG SUY TƯ 75 & 76

75 - Kẻ trộm hoàn lương
Hai thanh niên con nhà ai không rõ, ban ngày vào tịnh xá lạy Phật, điều nghiên, lên kế hoạch đột nhập vào ăn trộm.
Khoảng chừng 4 giờ sáng, hai thằng trèo tường vào, không ai phát hiện.
Mừng.
Hai thằng leo lên cầu thang, vừa bước vào chánh điện, thấy hơn mười vị sư ngồi im phăng phắc. Hai thằng ăn trộm cứng chân không lê bước nổi, nên không thể chạy trốn.
Vị sư trụ trì tám mươi tuổi biết được điều ấy, nhẹ nhàng đi tới khuyên răn nhỏ nhẹ với chúng. Hai thằng dạ vâng lí nhí. Sư trụ trì tiễn hai chàng ấy ra khỏi cổng chùa. Từ đó hai thằng bỏ hẳn trộm cắp.
Từ đó tin đồn tịnh xá ấy linh thiêng.


76 - Cánh thiệp Vu Lan
Hắn bị bịnh, vào bệnh viện khám và chữa bịnh. Trước khi đi, hắn không quên bỏ vào túi vài chục cái thiệp Vu Lan. Thiệp có chữ ký, có con dấu đỏ hẳn hoi.
Hắn đưa thiệp mời các bác sỹ đến chùa dự lễ Vu Lan Thắng Hội.
Các bác sỹ nhận thiệp vui vẻ. Hắn cũng hoan hỷ trong lòng.
Khi khám xong, ra về, hắn thấy trong thùng rác có tờ thiệp mời hắn đưa lúc trước. Chạnh lòng, không khóc mà nước mắt rơi.
Hắn biết cánh thiệp Vu Lan đã đi nhầm địa chỉ.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka