Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Xuân buồn



 Mai đã nở, lòng ta buồn vời vợi
 Xuân đang về, đơn lạnh vẫn chưa tan
 Kẻ tha hương, nặng bước lúc đêm tàn
 Thân cô quạnh, giữa phồn hoa đô hội

Đêm buồn



 Nghe tin dữ, nơi phương xa gửi tới
 Đêm trằn trọc, nghe rõ nhịp thời gian
 Mắt đã mỏi, mà tâm vẫn lang thang
 Không bến đỗ, mỗi khi trời sụp tối

Lặng lẽ buồn



 Có nỗi buồn, tự thân đang gặm nhấm
 Giết dung nhan, tuổi trẻ của một thời
 Hỏi có sao? Trả lời không đau lắm.
 Vội lau nhanh, châu ngọc rụng giữa trời

Kỷ niệm buồn



 Ta vội đi, nên tâm hồn lơ đãng
 Có một người, dõi mắt ngóng trong theo
 Câu nói nhỏ van xin, kèm than vãn
 Kỷ niệm buồn, chợt hiện... lại bay vèo