Cố lên ông mặt trời
Xua tan màn đêm tối
Giúp con chẳng lạc lối
Về lại được quê nhà
Cố lên các bạn già
Vượt qua cơn bệnh tật
Đi cùng trời cuối đất
Trở lại chốn quê xưa
Cố lên những hạt mưa
Rơi lăn mỗi gốc nhỏ
Làm tốt tươi cây cỏ
Cho mặt người xin tươi
Cố lên những nụ cười
Nhớ đừng có méo miệng
Kẻo cuộc đời lên tiếng
Nửa còn lại mưu toan.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.