Một thoáng Diêm Phù
Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014
Là lữ khách !
Là lữ khách, nơi nào cũng đất khách
Dù thiên đường, địa ngục trách mà chi
Bậc thánh hiền hay kẻ tham sân si
Cũng bạn đường, đi chung cùng lữ khách
Là lữ khách nơi nào chẳng đất khách
Dù cung son hay vách núi đầu đường
Nệm ấm êm hoặc giá buốt trong sương
Bình minh dậy cười vui bên lữ khách
Là lữ khách tất cả đều là khách
Chốn Phật môn, chẳng trách mắng nặng lời
Đến rồi đi, đi... đến... miễn tới nơi
Quay đầu lại vẫn là người lữ khách
...
Đâu chỉ có Ta Bà là đất khách
Đâu chỉ có lữ khách cõi Ta Bà
Bởi vì ta... muôn đời là lữ khách.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.