Một thoáng Diêm Phù

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Bóng đổ hiên chiều


Nằm thườn thượt đợi trời đang tắt nắng 
Dáng gầy gò nhỏ nhắn dài lê thê 
Phút hơi tàn vọng lại tiếng khen chê 
Nghe hối tiếc thời vàng son đã mất 

Hình bóng cũ vô tình ai đã cất 
Cứ trào dâng lưu xuất hiện nguyên hình 
Nơi sâu thẳm bạn giữ của cho mình 
Đem hoàn trả khi hiên chiều bóng đổ  

Nhân sinh ơi ! đời vui hay là khổ ? 
Chỉ trăm năm lời lỗ được bao nhiêu ? 
Bấy lâu nay tính toán khoảng bao điều ? 
Sao gầy guộc, xác xơ hai tay trắng.
 ... 

Người ra đi lòng tôi nghe mặn đắng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.