Nỗi hờn Bonsai
Một cành hoa rụng nằm cô đơn
Từ giả thân cây ôm nỗi hờn
Nước thiếu nắng thừa đành phải chịu
Sức tàn lực kiệt làm sao hơn
Nghệ nhân chuyên nghiệp đầu vi vút
Trọc phú học đòi óc cỏn con
Số phận sinh rơi tay bọn chúng
Ngậm cười ngon ngọt với bồ hòn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.