Chiếc cầu treo miền cao nguyên
Cầu treo nối nhịp đôi bờ
Điểm tô sơn thủy ngẩn ngơ người nhìn
Bước lên mang cả tự tin
Đong đưa, lắc nhẹ chút tình chênh vênh
Dưới kia suối đá gập ghềnh
Đợi chờ duyên đến cho mình gặp nhau
Chắc rằng sẽ có nỗi đau
Nếu còn e thẹn kiếp sau qua cầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.