Một thoáng Diêm Phù

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ 29 - 30

29 - Sỏi đời 
 
Hắn biết tôi qua người thân. Hắn gọi điện. Thói quen của tôi là xưng danh tánh và tuổi tác.
Hắn mới hai mươi tuổi. Giọng pha ba miền dễ thương. Nhưng cái đầu thì khoảng trên bốn mươi.
Hắn lăn lộn với đời khá sớm, thậm chí quen biết cả xã hội đen. Nên trong cách nói và diễn đạt “bay mùi” khiến người nghe nhận ra.
Ông bà dạy “gần mực thì đen”, hắn cũng không ngoại lệ.
Hắn lỡ làng nhiều chuyện, nên đau khổ. Cũng may hắn còn biết đi chùa.
Hắn tự nguyện đi ư?
Không phải.
Bị rủ rê ư?
Cũng không phải.
Người ta bắt hắn đi ư.?
Gần đúng. Chứ chưa phải.
Ai bắt hắn...?
Giấc mơ ám ảnh.
Hắn giao tiếp thông minh, tinh khôn chứ không chân thành.
Rồi hắn phát hiện ra. Sự sỏi đời của mình lừa mình.
Kinh nghiệm là vốn quý nhưng đôi khi lại giết chết trái tim.
Hiểu rồi thì đã mất.
Tiếc.
Rút kinh nghiệm.
Lại là kinh nghiệm.


30 - Khác nhau

 
Hắn yêu người khác đạo. Dòng họ lời ra tiếng vào. Cha mẹ cấm đoán. Hắn cố thuyết phục.
Chỉ “thuyết” thôi chứ tất cả không “phục”.
Hắn liều. Ra chính quyền đăng ký kết hôn. Tụi hắn chính thức thành vợ chồng.
Chuyện đã lỡ, cha mẹ cũng phải bấm bụng hỏi cưới cho đẹp mặt.
Thời gian ngắn tình yêu đơm hoa kết trái là lúc hai người hai nơi. Chỉ vì cái chuyện khác tôn giáo.
Xung đột tôn giáo trong gia đình đẩy lên thành cao trào, xuýt nữa thì xảy ra án mạng.
Hiểm họa khác nhau về tôn giáo nằm trong một con người còn khó khắc phục. Hà huống nằm giữa hai con người hoàn toàn khác nhau về văn hóa, nhận thức, lối sống, niềm tin...
Buồn bã, hắn tới chùa hỏi tôi: Vì sao vậy thầy?
Tôi trả lời: Không biết.
Nhưng thống kê cho thấy, ít có kết thúc tốt đẹp.
Tôi nói bâng quơ:
- Món ăn thì nhiều, hợp khẩu vị thì ăn. Đã ăn thì nhai. Lỡ nhai... nếu không nuốt được thì...
Có người vào thăm chùa.
Lại thêm một người yêu nhau khác tôn giáo.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.