Một thoáng Diêm Phù

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ 9 & 10

9 - Không nói được
 
Một vị tu sỹ nọ chứng đạo. Thấy được quá khứ, hiện tại và vị lai. Ông vẫn sống và sinh hoạt bình thường khó ai mà nhận ra.
Hôm nọ, có một nhóm người vào chùa hỏi và than thở: Sao số con cực khổ quá! Sao gia đạo con bất hạnh quá! Sao tình duyên con trớ trêu quá! Sao con cái của con ngỗ nghịch quá! Sao sức khỏe con èo uột quá! Sao quá quá quá...!
Vị tu sỹ không nói gì cả, bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Ông ngâm nga bài kệ:
Dục tri tiền thế nhân
Kim sanh thọ giả thị
Dục tri lai thế quả
Kim sanh tác giả thị.
Nghĩa:
Muốn biết nhân đời trước
Hãy nhìn quả hiện tại
Muốn biết quả sau này
Coi việc làm hôm nay.
Nói xong ông la lên: Không nói được! Không nói được!


10 - Thất nghiệp

 
Mỗi ngày hắn đến chùa một lần, lúc thì sáng, lúc thì chiều, buổi tối thì đều hơn. Hắn đến liên tục gần ba tháng. Trụ trì biết mặt. Phật tử trong đạo tràng biết hắn.
Hơn cả hai năm nay không thấy hắn đến. Mọi người hỏi nhau. Không ai biết. Tưởng hắn đi...
Hôm rồi, tôi đi mua vé tàu về quê ăn tết, gặp hắn cũng đi mua vé tàu. Tôi hỏi dạo này làm gì, ở đâu, sao không thấy đi chùa như lúc trước. Hắn dạ thưa lễ phép:
- Con mới ở tù ra. Ba tháng nay đi làm kiếm tiền về ăn tết và thăm quê. Lúc trước con đi chùa thường xuyên vì con thất nghiệp.
- Tại sao lại vướng vòng lao lý?
Hắn trả lời: Do đói quá, đi xe không vững, gây án mạng nên bị tù.
Nói xong nước mắt hắn lưng tròng. Còn mắt tôi cay xè.


 Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.