Một thoáng Diêm Phù

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

Vô tự thư


Bên chiều nhặt lá thư rơi 
Mở ra giấy trắng, ôi trời! đọc sao? 
Đến đêm trăng chiếu rọi vào 
Lung linh bé bỏng xôn xao cõi lòng 
Nhìn đi ngắm lại xoay vòng 
Kinh văn vô tự cửa không chào người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.