Lưu manh
Thế thời tạo lắm lưu manh
Nhỏ thì có nhỏ đàn anh cũng gờm
Lớn hơn mánh khóe áo cơm
Bạc vàng, sự nghiệp tiếng "thơm" để đời
Những người áo rách tả tơi
Dở dang nghiệp học, thất thời phải "lưu"
Lại thêm các bậc thượng lưu
Giả danh "trí giả" nhiều mưu đê hèn
Lâu ngày quá trở thành quen
Xuất ngôn đạt đỉnh một "nền lưu manh".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.