Một thoáng Diêm Phù
Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014
Bên trời lận đận
Ra đời đã lỗi giờ sinh
Lớn lên èo uột thân hình ốm o
Cơm canh thừa đói thiếu no
Mẹ cha ngắn số chẳng lo được gì
Học hành dang dở lỡ thì
Sách đèn mải miết rớt thi vài lần
Đôi mươi tuổi lẻ đang xuân
Vướng vào tình ái phước phần tưởng an
Hôn nhân sớm, muộn dở dang
Đôi lần chắp nối lang thang cuối đời
Bệnh tật đeo bám trêu cười
Thâm tình bát cháo người đời thí cho
Đêm về rét buốt co ro
Ngày đi đã định lại lo quan tài
Thiêu chôn mãi cứ tranh hoài
Nằm nghe lận đận miệt mài khuyên lơn
Chi bằng hiến xác là hơn
Hậu sinh yêu mến chúng mơn man mình
Cuối cùng chỉ biết làm thinh
Nụ cười lận đận, mắt tình dỡ dang
Chết rồi hồn vẫn lang thang
Vào chùa e ngại mùi nhang nhà chùa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.