Qua ngỏ vắng
Ngỏ vắng đêm về nhiều bóng ma
Đi ngang qua lại nổi hoa da
Lầm thầm thần chú hai chân bước
Một thẳng một xiên vấp ổ gà
Đau quá! người đâu, cứu lấy ta
Nhìn quanh chẳng thấy một ngôi nhà
Âm thanh vang vọng lũ chim sợ
Lá rụng rơi ngay trên ổ gà
Lá trắng nghiêng nghiêng chắc bóng ma
Chiếc kia hồn dựa bay là đà
Phất phơ trước mặt lên rồi xuống
Sợ quá thân run miệng khóc òa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.