Một thoáng Diêm Phù

Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

NHẶT BÓNG SUY TƯ 99 &100

99 - Bịnh cũ
Sau khi tốt nghiệp đại học, hắn không đi làm mà ở nhà phụ giúp, quản lý nhà hàng và các cơ sở buôn bán của gia đình.
Nhờ có học, cộng thêm duyên ăn nói, hắn được lòng của khách hàng. Từ đó hắn được khách hàng tin tưởng.
Hắn thuộc lòng khái niệm “uy tín” là “tiền”.
Bỗng nhiên hắn phát hiện mình bị bịnh ung thư gan giai đoạn cuối. Bệnh viện lắc đầu. Hắn suy nghĩ còn nước còn tát, nên đã bôn ba tìm thuốc chữa bịnh. Nghe đồn ở đâu có thầy thuốc giỏi là hắn tìm tới. Cuối cùng thất vọng.
Hắn tìm đến chùa là hy vọng cuối cùng. Hắn được khuyên nhập thất, ăn gạo lứt muối mè, tụng kinh bái sám, trì chú.
Sau ba tháng, đi khám thì bác sỹ cho biết kết quả khả quan. Hắn tự biết là có duyên với Phật.
Hắn phát nguyện xuống tóc ở chùa làm công quả.
Nghe tin gia đình buôn bán thua lỗ, thiếu vốn xoay vòng, hắn suy nghĩ tìm cách giúp gia đình.
Hắn biết gia đình thiếu uy tín. Hắn thì có thừa. Cuối cùng bịnh cũ tái phát. Hắn qua đời để lại một món nợ chưa kịp trả.


100 - Mẹ ơi đừng khóc
Khi hắn đi tu, mẹ hắn đã khóc vì mất người nối dõi tông đường.
Khi hắn đi học đại học thế gian, lời ra tiếng vào, bị đuổi khỏi chùa, khai trừ khỏi giáo hội, mẹ hắn quỳ trước sân chùa khóc lóc van xin để cho hắn kiếm thêm tri thức làm người.
Hôm nay hắn đã trưởng thành, cầm viết tuyên chiến với ma quân. Ma khóc lóc, chửi xéo hắn không được, nên quay sang công kích mẹ hắn.
Người mẹ thương con nên khóc lóc khuyên hắn. Hắn rưng rưng nước mắt, quỳ xuống lạy mẹ: Mẹ ơi! Xin mẹ đừng khóc!
Nói xong, hai mẹ con ôm nhau khóc òa.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.