Một thoáng Diêm Phù

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

NHẶT BÓNG SUY TƯ 93 & 94

93 - Nhân duyên
Sư phụ viên tịch, “Tiểu thiền sư” rời Sài Gòn về miền Trung tiếp nhận và trông coi một ngôi chùa nhỏ ở vùng quê.
Tiểu thiền sư là con người có tầm thước và nhiều “tầm” khác nữa.
Tiểu thiền sư tu hành miên mật, có thể giao tiếp và khai khẩu cho một số vong linh hữu duyên.
Đặc biệt những người nghiệp lực nặng, sống dở chết dở, thân nhân họ mời Tiểu thiền sư tới thì sẽ được mãn nguyện.
Có người xin đi theo để làm thị giả và học hỏi thì Tiểu thiền sư nói: Không được.
Năn nỉ mãi cũng nói "không được".
Hôm nọ có một vị thiền sư dẫn đệ tử ra chùa xin gặp, gởi đệ tử ở lại đó tu học. Tiểu thiền sư cũng từ chối. Vị thiền sư hỏi tại sao.
Lúc này Tiểu thiền sư đành lòng phải nói và chỉ đúng hai chữ "nhân duyên".
Thiền sư hiểu.
Đệ tử không hiểu.
Đệ tử ra về lẩm nhẩm: nhân duyên, nhân duyên, nhân duyên.


94 - Pháp danh trên bia mộ
Hắn cả đời không đi chùa, có đi thì cũng vào thế chẳng đặng đừng, nhất là đi tour du lịch. Hắn hay đứng, ngồi tạo dáng làm duyên để chụp hình kỷ niệm.
Hắn là bạn của Lưu Linh nên bị bịnh ung thư gan, qua đời lúc tuổi chưa tròn năm mươi.
Gia đình hắn tới chùa nhờ trụ trì lo ma chay, đồng thời xin cho hắn pháp danh để khắc trên bia.
Trụ trì đặt cho hắn pháp danh là Nguyên Ly.
Sau khi ma chay xong, tối nào gia đình cũng nằm mơ thấy hắn về khóc lóc, than thở: xuống dưới không có nhà cửa ở, phải ở đầu đường, xó chợ...
Vợ hắn nói trong mộng:
- Có mồ mả là nhà rồi sao không có?
- Nhà đó của người khác rồi.
Vợ hắn thoáng nghĩ: Chắc bán nhà ăn nhậu rồi, đã chết rồi mà cũng không chừa thói ăn nhậu!
Hắn đọc được suy nghĩ của vợ cho nên cãi lại.
- Nhà đó của Nguyên Ly rồi.
Người vợ giật mình thức giấc. Sáng ra, vợ con hắn tới chùa hỏi, trụ trì cho tờ giấy về dán vào chữ Nguyên Ly.
Tối đó hắn về báo mộng có nhà rồi. Vợ mình giỏi thiệt, đòi lại được nhà cho chồng.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.