Một thoáng Diêm Phù

Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ - 47 & 48

47 - Hậu sinh
 
Hắn là em của tôi. Đi tu sau. Tuổi nhỏ hơn.
Hôm rồi, hắn gọi điện báo là hắn nhận chùa trụ trì rồi. Không chỉ một ngôi chùa mà ba ngôi.
Tôi khen: “hậu sinh khả úy”.
Hắn mời tôi khi nào có dịp ghé thăm chùa hắn.
Từ đó đến nay, hắn không gọi điện nữa.
Tôi hiểu hắn hơn ai hết.
Hắn báo chỉ để ... Tôi thì tưởng... nhiều quá.
Còn trẻ mà ý thức “ngoại giao” giỏi quá lại làm hại mình.
Hôm rồi, hắn vào Sài Gòn, ghé tôi. Kể lể. Nghe mệt cả đầu. Nghe xong. Tôi nói:
- Trụ là trụ tâm, trì là trì ba la đề mộc xoa. Trụ Như Lai xứ, trì Như Lai sự. Trụ trì là phải có cái tâm phụng sự. Chưa được cái tâm ấy nên quay về nương tựa đức chúng mà tu học.
Hắn im lặng.
- Tôi thích “ưu ba ni sát” hơn đi trụ trì.
Tôi nói thêm.
Hắn cười.
Sau đó, hắn bàn giao chùa lại cho giáo hội.
Hiện nay hắn đang nhập thất.
Tôi mừng.


48 - Cá nghe kinh

 
Nhà hắn cách chùa vài chục mét. Nhưng không bao giờ đi chùa. Cha hắn mất. Hắn qua nhờ nhà chùa lo ma chay.
Xong việc. Hắn cám ơn rồi thôi.
Một năm sau hắn đem con cá “la hán” qua chùa biếu.
Tôi hỏi sao không nuôi. Hắn nói:
- Đem cá cho chùa, để cá nghe kinh.
Hắn nói có lý. Tôi nhận.
Hắn thì không bao giờ nghe kinh. Ngược lại lo cho cá.
Ngày sau, tôi cho người khác nuôi.
Hắn hỏi:
Cho chùa sao chùa không nuôi?
Tôi nói:
Cá này giống con.
- Sao vậy thầy?
- Nó lười nghe kinh.
Hắn cười bẽn lẽn.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.