Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 5 tháng 11, 2013

NHẶT BÓNG SUY TƯ 37 & 38

37 - Sương cười trên cành liễu
 
Hôm nọ hắn đi Đà Lạt. Đi một mình. Hắn đi tìm...
Một quá khứ rơi rụng trên thành phố mộng mơ. Ngày cũng như đêm, ăn xong là hắn lấy xe đi ba hồ: Tuyền Lâm, Than Thở, Xuân Hương...
Hắn "ngồi đồng" hàng giờ ở cạnh hồ.
Tối đến hắn thả bộ dọc bờ hồ Xuân Hương. Hắn đi nhưng không để tâm nhìn mọi vật. Hắn nghe sau lưng tiếng ai vọng tới: Sương cười trên cành liễu kìa. Nghe không?
Hắn chợt tỉnh, đứng lại đưa mắt nhìn. Cây liễu này đã bị thay thế. Nhưng đúng là chỗ này ngày xưa hắn nghe câu nói đó.
Câu nói như một câu thoại đầu mà hắn ôm ấp lâu năm. Hắn nhìn theo người nói trong ánh đèn. Dáng người quen quen. Người hôm nay hay người xưa. Hắn quay gót trở về phòng.
Hôm sau hắn về lại quê hương.
Miệng lẩm nhẩm câu “sương cười trên cành liễu”.
Tuần sau hắn qua đời. 


38 - Bút hiệu


Lá số tử vi nói hắn có thể trở thành văn sỹ.
Hắn ôm mộng, viết văn, làm thơ nhưng chẳng báo nào chịu đăng. Hắn tức, muốn làm cho ra ngô, ra khoai.
Tòa soạn trả lời. Giọng văn và ý tứ cay cú quá không thể đăng được. Hắn không từ bỏ. Cứ viết. Cuối đời bản thảo xếp gần cả kho.
Hôm nọ, có người tới thương lượng đòi mua bản thảo của hắn. Giá rất cao. Nhưng với điều kiện, được thay đổi bút hiệu của hắn.
Hắn xin vài ngày suy nghĩ.
Hắn không vui.
Con cháu thấy vậy hỏi.
Hắn nói muốn thay đổi bút hiệu.
Con cháu tán đồng.
Có người tới lấy bản thảo. Giao xong.
Ngày hôm sau hắn qua đời.
Những tác phẩm của hắn sau này bán rất chạy. Nhưng không phải tên của hắn.


Nhặt bóng suy tư - Phương Nhã Ka

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.