Một thoáng Diêm Phù

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Lặng lẽ



Lặng lẽ ra đi.
Lặng lẽ trở về.
Một mình nặng nhẹ với gánh nghiệp xưa cũhôm nay.
Không mặn lạt, chua cay, ngọt bùi, mềm cứng.
Ăn ngấu nghiến, không kể thế đứng, ngồi, nằm hay đi.
Có mấy khi ta hồn nhiên sống với...
Thôi cũng đành như vốn có bẩm sinh.
Để một mình nguyên vẹn, tinh khôi, như thuở ban đầu của nó.
Chẳng phải lo toan, tất bật, bận rộn, chật chội giữa nhân gian.
Lặng lẽ lang thang.
Lặng lẽ vui cười.
Ta tồn tại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.