Trưởng thành
Người biết giận hờn tôi thấy vui
Lớn rồi... nếu có cũng vừa thôi
Cổ nhân : "già néo đứt dây" mất
Người có đọc không, hay mỉm cười?
Chân tình
Nhiều năm phiêu bạt hải hà
Phút chân tình ấy đáng là tri âm
Cứ ôm phút ấy âm thầm
Nước từ bi rưới nẩy mầm yêu thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.