Một thoáng Diêm Phù

Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Vào chùa hỏi lược



 Nó hỏi lược gương thầy để đâu
 Nói xong không thấy tóc trên đầu
 Cười xoà, bẽn lẽn, hồng đôi má
 Lỡ dại... nhiều lần thế mới đau.

Ở Ẩn



 Rời xa thành thị đến sơn lâm
 Quyết đạt cho thành trọn chữ tâm
 Khổ hạnh miệt mài để được thấy
 Tử sinh kề cận biết nan tầm.

Rượu cúng thổ



 Mời thổ địa ba chén rượu thành tâm
 Ngài nhận xong, đất xủi tăm nổi bọt
 Khà một tiếng, tấm tắc khen ngon ngọt
 Cười giòn tan, tròn bụng, mắt nhắm nghiền.

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Hoa nắng



 Người gom nắng kết thành nụ hoa nóng
 Gởi tặng ai run ry giữa mùa Đông
 Lời dặn dò, sau khi rét buốt xong
 Phơi trở lại, với tình thương nồng ấm

Nghiệp



Nghiệp đã định không còn than với vãn
Chỉ mong sao thoát xác thật nhẹ nhàng
Nếu không thì thần thức sẽ đi hoang 
Không còn kịp nhận ra cõi Niết Bàn

Đau đầu



Những cơn đau như búa bổ vào đầu
Cả chiều nay cho đến tận đêm thâu
Nếu có chết đừng để đầu tôi xấu
Não còn nguyên để nhớ câu nguyện cầu

Xã giao



 Thưa thầy... tu ở nơi nao?
 Cho con địa chỉ, lúc nào ghé thăm
 Đầu năm cho đến cuối năm
 Hỏi đi nhắc lại cũng năm bảy lần
 Thật lòng, mình nói rất gần
 Cạnh lò hoả táng, nếu cần ghé chơi
 Làm sao biết trước chuyện đời
 Đến chưa đến được đã mời đám ma.

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2013

Sinh tử



 Tử sinh nhiều kiếp rủ ta chơi
 Mê mẫn chạy theo chẳng nghỉ ngơi
 Mệt quá, chuông chùa bỗng cất tiếng
 Tỉnh ra mới biết đã tơi bời

Béo phì



 Thực thùy quá độ phải tròn vo
 Nghiệp đến càng nhiều càng thấy lo
 Tội hắn mỗi ngày miệng chóp chép
 Xong rồi nằm xuống ngáy khò khò

Lười nói



 Tới chùa hắn hỏi quá nhiều câu
 Đâu chẳng vào đâu lại nhức đầu
 Không tiếp e rằng mất lịch sự
 Tiếp mà lười nói mặt buồn rầu

Giả từ



 Giả từ một kiếp đi hoang
 Lời ru đất mẹ nát tan con về
 Lộ trình cũng lắm nhiêu khê
 Địa, lâm, thuỷ, hoả... càng tê tái lòng

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

Gian hùng cầu nguyện



 Gian hùng quỳ trước Phật đài
 Âm thầm khấn nguyện xin ngài điều chi
 Phật cười, con đã nói gì
 Thế thời vững mạnh thầm thì cớ sao?
 Hay là tính chuyện tào lao
 Gom mây, hốt gió, hái sao dâng nàng?

Hơi thở



 Em vào trong trái tim tôi
 Máu hồng tươi đỏ rạng ngời dung nhan
 Ân nhân đến phút thân tàn
 Em đi để lại mồ hoang bên đồi

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Đi tu...



Trần gian khổ lắm phải không?
Người khôn dạ có, người không cười ruồi
Chê bai mắng nhiếc nặng lời
Bi quan yếm thế nợ đời phải tu
Thôi thì cứ nhận mình ngu
Mình tu không phải mình tu cho mình

Khám bịnh



Sáng nay đi khám bịnh về
Gió "Hàn" Bắc bộ đã mê lấy mình
Lén ôm một cách lặng thinh 
Dung nhan bệ rạc tình hình cấp nguy
Năm thang thuốc Bắc duy trì
Tây y hỗ trợ tức thì "Hàn" thua
Thật tình chứ chẳng chuyện đùa
Nếu không kịp lúc thì chùa khóc ma

Duyên khai ngộ



 Cửa tâm khép kín đã lâu
 Nhưng quên khoá chốt gió đâu lọt vào
 Bát phong thổi rít kêu gào
 Trần nhà, kinh sách phòng nào cũng tan
 Lần tìm trong đống hoang tàn
 Thấy còn mấy chữ Niết Bàn Hữu Dư
 Ngỡ ngàng đôi phút chần chừ
 Hiện ngay trước mặt Vô Dư Niết Bàn

Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

Trí "giả"


Trí giả gặp trí "giả" này
Khác nhau ngoặc kép mà mày lừa nhau
Ngẫm đi nghĩ lại thấy đau
Trong lừa ngoài chịu gặp nhau làm gì ?
Cuộc đời có được mấy khi
Trí thì nói trí, không thì nói không
Làm chi kiểu cách lòng vòng
Đến khi phát hiện còn mong được gì
Cuộc đời đến thế thôi thì
Xưng danh "giả trí" từ bi ngồi cười

Sầu đời



Khề khà nâng chén cô đơn
Gắp thêm nửa miếng căm hờn nhai chơi
Đau thương, tủi hổ một hơi
Tiệc tàn say khướt sầu đời còn nguyên
Ra về trong túi hết tiền
Nếu còn, thử lại tổ tiên gọi mời.

Tâm sự của dòng sông



 Sông xanh nước chảy khơi xa
 Mái chèo khua nhẹ có là gì đâu.?
 Không thì em mới thấy đau
 Cô đơn phẳng lặng gặp nhau làm gì ?

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

Chó nghe kinh



 Chó con vểnh mặt nghe kinh
 Hoá ra nó đã biết mình thông minh
 Sủa nghe tiếng sủa thật tình
 Lời vàng giúp hắn cũng tinh khôn nhiều

Oải...



 Thân tâm đang bịnh đã đành
 Thêm đồ cà giựt thật tình oải ghê
 Khi chưa có chỗ để chê
 Gặp rồi sao lại im re đi về

Xin đừng...



 Xin đừng hỏi để tôi không nói
 Bởi hỏi gì thì cũng vậy thôi
 Gió thổi, mây bay trời lại sáng
 Ánh trăng vằng vặc hiện kia rồi

Thứ Hai, 26 tháng 8, 2013

Giả từ & hy vọng


Từ ngày bố mẹ có con rồi
Bè bạn, vui chơi...giảm lại thôi
Dành dụm, chăm nom mầm thánh thiện 
Bảo ban, dạy dỗ đấng anh tài 
Rước thầy truyền võ, tâm trong sáng
Thỉnh tổ khai tông, trí rạng ngời
Thử hỏi thiên đình ai tại vị?
Không xong, từ chức, để con tôi

Đất trời.


Đất trời ganh tỵ với ta chăng?
Có chuyện gào lên lại chẳng rằng
Động đất, phá tan nhiều sản nghiệp
Gió mưa tàn hoại cả đồng bằng
Thiên đình vui sướng cười giòn miệng
Địa giới lầm than khổ trắng răng
Có phải bất tài đang lãnh đạo
Hay đang ứng dụng lẽ công bằng?

Thời gian


Thời gian, gõ nhịp, nỗi niềm riêng
Xoa dịu, rạn tan, những não phiền
Hun đúc mong manh thành sợi nhỏ
Chỉ hồng, se khéo sẽ nên duyên

Người nằm đó


Ngồi bên nấm mộ lúc hoàng hôn
Nằm dưới đã già hay vẫn son
Cách biệt âm dương có hiểu được ?
Quay về, lng thng kẻ không hồn.

Cơn gió


Vô tình gió lướt nhẹ qua tôi
Mang cả ưu tư của một thời
Để lại trong lòng một khoảng vắng
Chông chênh cảm xúc mặt tươi cười.

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

Thông báo

Sau mùa Vu Lan 2013, PNK sẽ đưa những bài thơ trong tập thơ TRÊN PHÍN ĐÀN HOA NỞ lên blog và các bài nhạc Phật đản 2014.
Mời quý vị đón đọc, nghe và ủng hộ, hoan hỷ ... hồi hướng công đức cho bản thân và pháp giới hữu tình cũng như vô tình đều hàm triêm lợi lạc
Nam Mô Công Đức Lâm Bồ Tát Ma Ha Tát
Phương Nhã Ka

Thứ Tư, 24 tháng 7, 2013

Lạc lõng


Tôi đang lạc lõng giữa hoàng hôn
Lê bước chân đi kẻ mất hồn
Phố thị ồn ào như vốn có
Dửng dưng hiu quạnh giữa cô thôn.

Nhớ quê


Lâu lắm không về thăm cố hương
Biết còn ai đó rủ lòng thương
Cảm thông, thân phận người xa xứ
Tết đến tàu xe lắm đoạn trường.

Nơi ở


Rời xa phố thị về thôn quê
Chỉ được vài ngày thấy nhớ ghê
Mới biết tâm hồn mình ở đó
Nao nao nghèn nghẹn phải quay về.

Đâu rồi?


Nắng vàng rắc nhẹ lên tà áo 
Hoạ sỹ ngẩn ngơ bởi sắc màu
Giá vẽ, giấy, sơn, cọ đánh tiếng
Tỉnh rồi không biết đã đi đâu?

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

Mời trà


Tách trà vô tự vô ngôn
Dung hàm vũ trụ công ơn người trồng
Nước thanh tịnh, bếp lửa hồng
Đôi tay bất nhiễm, tánh không mời trà
.
PNK

Phương Nhã Ka mời cả nhà uống trà để tri ân mọi người vào blogspot của PNK đọc và góp ý kiến cho tác giả hoàn thiện chính mình và "con đẻ" của tác giả.

Sợi buồn


Gió bay sợi tóc bỏ người thân
Nhận kẻ không quen làm bạn gần
Nhỏ hỏi đi đâu về tối thế?
Sáng ra giấy bút sẵn trên bàn

Quê tôi


Sóng biển ì ầm đùa giỡn nhau
Sau lưng án ngữ núi Mây Tàu
Con đường tỉnh lộ ngăn đôi lứa
Chiều xuống, nhân sinh bắc nhịp cầu

Cái đồ...


Tiếng động vang xa đến cửa chùa
Cái đồ... đồ cái, trái cà chua
Chợ về ai đó lỡ rơi rớt
Đạp phải, giật mình, chửi, đổ thừa

Tình rơi


Dang tay vớt lấy cuộc tình rơi
Nhìn lại chỉ toàn những tả tơi
Nhọc sức, lao tâm, chỉ tại bởi
Động lòng trắc ẩn chữ con người

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Trăng rụng trên cầu


Mù sương cất dấu ánh trăng rằm
Trời đục nên sao cũng biệt tăm
Giận dỗi đêm dài nên đã rụng
Trên cầu sóng soải bóng trăng nằm

Thơ...


Cảm xúc đùa vui với ngữ từ
Thăng hoa vần điệu, trí vô tư
Đói no, hay d xưa nay thế
Đã vận vào thân chớ có từ

Trà sớm


Một mình dậy sớm ngồi lai rai
Nâng chén trà khuya chẳng thấy ai
Ếch nhái nh ương đang tấu nhạc
Mèo kêu chó sủa ... tôi ôn bài.

Chân trời


Đang đi tìm kiếm chân trời
Đứng nhìn thì thấy lại thời đã xa
Đuổi nhau mệt l người ra
Biết bao giờ gặp để ta chúc mừng