Ước gì một lần trái tim đi lỗi nhịp...
Mà phải thật chứ không phải... giống thi ca
Với người ta sao mà dễ quá à!
Còn với tôi sao khó khăn đến thế?
Tôi vẫn ước.. lỗi nhịp giống trần thế
Để đê mê, hoang dại "kiếp" con tim
Bấy lâu nay nó đã ngủ im lìm
Cố lay dậy mà vẫn trơ như đá
Tôi cố ước để tự mình khám phá
Nghe nhói lên tình tự của nỗi đau
Để ngày sau không thể có được nhau
Cũng hiểu được một phần men vị đắng
Tôi cố... "ước"... mà nhiều đêm thức trắng
Chắc "vô duyên" nên chẳng ước được gì?
Buồn... quay về với chữ nghĩa văn, thi
Thế mới biết... ước... mãi vẫn là ước